Kiểm lâm - Việt Nam
Hoàng Biểu
Những cán bộ chiến sĩ
Trong lực lượng kiểm lâm
Viết nên trang sử vàng
Giữ màu xanh tổ quốc
Có thể nào quên được
Những năm tháng chiến tranh
Những mất mát hy sinh
Và nghĩa tình đồng đội
Sau niềm vui thắng lợi
Chặn lâm tặc phá rừng
Bao tấm gương đã từng
Xả thân trong trận chiến
Đồng bào ta yêu mến
Người chiến sỹ kiểm lâm
Cuộc sống luôn giản dị
Giữ phẩm chất cao quý
Con cháu của cụ Hồ
Đẹp như những vần thơ
Như bài ca cách mạng
Mãi ngân vang hùng tráng
Ta Kiểm lâm Việt Nam.
Với rừng mùa chống cháy
Nguyễn Xuân Thủy
Tháng ba hoa gạo đỏ trời
Bằng lăng tim tím, cúc tươi nắng vàng
Gió đưa thoảng nhẹ hoa xoan
Lộc vừng e ấp cùng nàng xoài chua
Thanh trà trái sắp vào mùa
Dầu tươi sắc lá nô đùa nắng xuân
Phong lan hoa nở trắng ngần
Thơm lừng trái thị, nhẹ chân đường về
Mặn nồng gợi chút tình quê
Ve kêu tìm bạn, cận kề hè sang
Mơn mang hồn thả trên "ngàn"
Bóng tà đã giục vội vàng bước chân
Tuần rừng vào độ cuối xuân
Nắng như đổ lửa, đất gần như nung
Rừng ơi nghĩa mặn tình nồng
Yêu rừng ta ráng góp công giữ rừng
Rạch tìm trong những triền bưng
Khơi sâu nguồn nước, canh chừng hiểm nguy
Đuổi xua "bà hỏa" tức thì
Đường băng dọn sạch, năng đi tuần rừng
Khuyên ai xin chớ dửng dưng
Phải cùng góp sức, phải chung tay làm
Từ dân cho chí cùng quan
Góp phần trách nhiệm dẹp ngàn rủi ro
Biết rằng còn lắm cam go
Oằn lưng với lửa, nỗi lo ngập lòng
Bao giờ Trời đổ mưa giông
Xua đi nắng hạn mới mong an nhàn
Cực lòng dưới nắng chang chang
Mồ hôi thấm đượm cho "ngàn" thêm xanh.
Hoa và người
Lê Xuân Tường
Hình như hoa cũng như người
Tháng năm đua nở để rồi phôi pha
Tỏa hương đến khắp mọi nhà
Cho ong lấy mật rừng xa rừng gần
Con người vốn sẵn chuyên cần
Trăm năm một cõi lo gần lo xa
Lo cho rừng thắm nở hoa
Lo rừng khép kín mượt mà tươi xanh
Những ai chặt phá rừng xanh
Chết rồi tiếng vẫn ô danh suốt đời
Hoa tươi làm đẹp rừng vàng
Người khôn bảo vệ đại ngàn mới khôn
Ngăn lửa giữ rừng
Trần Phú
Thông reo vui bên tràm thơm lá
Dắt bạch đàn... bầu bạn với keo xanh
Thấm mồ hôi trong em, trong anh
Mở lối khoanh nuôi, đón rừng xanh lại...
Trời đổ nắng - thắp bùng lửa cháy
Ta gom từng giọt nước... mát hồn cây!
Xin chớ đốt thực bì làm nương rẫy
Săn thú rừng... bạn của ngàn xanh!
Khát cháy đồi, suối cạn dạ khô hanh
Thì đâu nỡ đốt đìa... tăm cá?
Tan tác hội ong... mật khô nhành lá
Khói ngút ngàn - hun cháy lòng tham.
Ta vươn tay - ngăn lửa giữ đại ngàn
Cho lá phổi xanh, trinh nguyên nhịp thở
Trái tim gõ vào miền thương nhớ...
Thấy lòng mình... lộc biếc nở chồi xanh.
Chim hót rừng xanh
Phạm Thị Son
Đến bản em vào những ngày nắng hạ
Mới đầu mùa mà nắng đã chói chang
Thấy không em dãy đồi trơ trụi quá
Rừng đã nhường cho lau lách cỏ hoang
Không tiếng chim cũng chẳng có nước nguồn
Cơn gió mát ít khi vào tới bản.
Thế nên em - nắng thêm phần ngột ngạt
Ruộng khô rồi mạ cấy mới bén chân
Nước còn đâu để lúa - mùa đơm hạt
Cảnh sống nghèo gánh củi để mua rau
Gỗ chặt rừng sâu để mua dầu thuốc
Không nghề phụ không thêm phần thu nhập.
Nếu hết rừng cuộc sống sẽ ra sao?
Thay nếp nghĩ em ơi chung sức lại
Bảo vệ rừng khôi phục lại rừng xanh
Giữ nguồn nước khi nắng mùa khô hạn
Thả về đồng cho lúa nở thêm bông
Cản nước về khi mùa mưa lũ đổ
Giữ lại mầu đất chẳng phụ lòng ta
Đem gió mát những trưa hè oi ả
Dịu lòng người tiếp sức mới ngày mai
Nghe lời Đảng ta trồng thêm rừng mới
Lọc khí trời cho cuộc sống yên vui
Rồi mai đây thêm vùng nguyên liệu mới
Nhiều ngành nghề cho lao động thừa dư
Trang giấy mới cho trẻ thơ đi học
Bức tường xây thay vách nứa gió lùa.
Cuộc sống mới cũng rời xa tệ nạn:
Cờ bạc ham ma túy với rượu say.
Em hãy ngắm bản mình trong chiều nắng
Gió dịu dàng đùa giỡn với rừng xanh
Em hãy thả hồn mình trong gió thoảng
Hòa tình người tiếng chim hót rừng xanh.
Nhớ
Trịnh Minh Thuyết
Anh lên đây với rừng cây
Miền xa xôi ấy... vương đầy mắt em
Sau mưa trời lại nắng lên
Qua bao giông bão bình yên sẽ về
Trong rừng nhớ ánh trăng quê
Nhớ hương cốm mới, nắng hè chang chang
Điệu chèo hát giữa đình làng
Hàng dừa xòe tóc, cây bàng quê ta
Với anh rừng đã là nhà
Về quê lại nhớ rừng xa rừng gần
Cuộc đời qua những gian truân
Để cho nỗi nhớ trong tâm lại về